Monday, August 15, 2011

Sinh nhật anh.

Hôm nay sinh nhật anh. Em thậm chí còn băn khoăn không biết mình có nên chúc mừng hay không. Mọi thứ đã trở nên gượng gạo vô cùng từ khi nào đó không rõ. Vốn dĩ giữa 2 ta không thể có gì. Sao anh cứ hy vọng? À mà bây giờ chắc không hy vọng nữa.

Mỗi lần bọn em nói chuyện mà một trong 2 đứa nhắc đến tên anh là bỗng nhiên câu chuyện trở nên xa cách và đáng sợ. Cảm giác của anh em không thể biết được. Nỗi đau của anh em cũng không thể nào hiểu được. Nhưng anh ơi, bọn em cũng đau lắm. Anh có bao giờ thử cố gắng cảm nhận những gì bọn em đang trải qua không? Yêu thương, hạnh phúc cứ đầy lên từng ngày, nhưng lại cứ phải nén chặt lại đừng để nó bùng lên vì sợ sẽ làm người khác đau.

Có thể, có thể người này người kia nhìn vào sẽ nói em là con ngốc vì quá tin, nói rằng rồi em sẽ tự làm mình đau, tự ngã quỵ trong cơn mộng tưởng được tô vẽ bởi chính niềm tin đến mù quáng của chính em. Nhưng em đã nói "Em tin" thì nó sẽ trọn vẹn như chính lời mà em đã thốt ra. Em sợ đau, nhưng em chấp nhận, bởi ở đời chẳng ai là không bao giờ đau đớn cả.

Em viết những dòng này gửi anh nhưng chắc cả đời anh cũng chẳng đọc được đâu. Cảm ơn anh vì đã luôn quan tâm đến em, giúp đỡ em rất nhiều. Và xin lỗi anh vì không thể đáp lại tình cảm của anh được. Tình cảm là thứ không thể gượng ép được. Em cũng xin lỗi anh vì đã không nói với anh thêm nhiều lần nữa rằng tình cảm của em không thể dành cho anh, khiến cho anh hy vọng.

Hôm qua em mệt, đến đêm mãi mới ngủ được. Sáng sớm nay anh biết thứ gì khiến em tình dậy không? Em thoáng mơ thấy câu nói "Anh xin lỗi, anh không làm được nữa rồi, mình thôi nhé" và choàng tình dậy. Lúc đó em đã sợ điên lên được. Anh tin nổi không? Bây giờ câu nói đó đã thật sự là điều ám ảnh em rồi. Anh không biết đâu nhỉ? Em nghe câu nói đó không phải chỉ một lần thôi đâu...

Em hy vọng, đến một lúc nào đó anh sẽ hiểu cho người đó. Đừng trách vì mình BỊ PHẢN BỘI hay cái gì đó tương tự. Bản thân người đó đã tự dằn vặt nhiều lắm rồi.

Có thể anh đang nghĩ em bênh vực vì em dành tình cảm của mình cho người đó, ừ, cũng đúng. Nhưng tình cảm là thế, em không khác được anh ạ.

Em không thể kết thúc cái entry này bằng một câu kiểu như "Chúc mừng sinh nhật anh" sau khi đã nói ra hàng đống những lời lẽ như thế kia được, nhỉ?

Em sẽ cầu cho anh sớm tìm được người thật sự hết lòng vì mình, anh nhé :)

0 comments:

Post a Comment