Mình không biết nữa, có thể nếu mình đòi hỏi ở bạn nhiều hơn thế thì đó là một sự ích kỷ xấu xa của mình. Bạn bè mà chẳng giúp đỡ nhau thì thôi, ít nhất cũng nên nói vài câu cổ vũ động viên. Nhưng mình không thể. Mình chỉ cảm thấy khó chịu thôi.
Mình chẳng biết phải nói gì với bạn.
Nói về JE thì bạn dội nước lạnh.
Nói về NEWS thì bạn lờ.
Nói về Jin thì bạn đáp lại bằng từ ngữ với tâm trạng u ám ~
Mình cũng đi học. Mình cũng làm bài tập. Có thể không nhiều như bạn.
Mình cũng mệt mỏi.
Mấy hôm nay về nhà mình chỉ muốn lăn ra ngủ. Đầu óc nặng nề. Đến mức mình không thể nghe nhạc nổi, cho dù bình thường nghe nhạc làm mình thấy thoải mái hơn.
Mình nghĩ bạn thi xong một môn, rảnh vài ngày, chắc lại vui vẻ rồi, chờ mình chút, mình làm bài tập rồi lại đú với bạn hay cái gì đó tương tự như thế. Nhưng bạn ngủ từ sau bữa tối hôm trc đến bữa sáng hôm sau, dậy nhắn cho mình cái tin. Mình ngủ dậy bạn đã lại ngủ rồi. Rồi dậy ăn trưa, xong lại đi ngủ. Ừ bạn đang ngủ bù, mình mà là bạn chắc cũng thế. Khổ...
Nhưng cái ích kỷ của mình nó lại muốn bạn ngồi ít nhất là nói với mình mấy câu...
Thôi, whatever. Mình hơi buồn 1 tý. Có thể là chẳng đáng để buồn, chỉ tại mình nghĩ linh tinh. Kệ đời nó điiiiiiiiiiiiiiii.