Sunday, July 31, 2011

My back is killing me :-L



Đau lưng liên miên hóa ra là một cảm giác có thể giết chết cảm xúc của con người cơ đấy.

Tôi không thể ngồi yên mà tập trung dịch cho hết tập film được. Kê gối sau lưng, mát xa đủ kiểu cũng vô ích, đau vẫn cứ đau, hừ. Nằm cũng đau, ngồi cũng đau, đứng lên thì mỏi. Thật tình chịu hết nổi.

Đau, dễ cáu, ai làm cái gì mình không ưng là sẵn sàng nối điên.

Mệt quá, mệt quá, mệt quá.

-

Mưa gió mưa gió, lần thứ 3 giặt giày vì dính mưa. Tối mai mà mưa thì buồn cười. Hết cả film với phọt, hờ.

Tâm trạng siêu tệ hại ="= cứ nghĩ hay đi ngủ nhưng lại không muốn ="=

The wind and the sun :)



Chết đi em sẽ biến thành cơn gió
Và sống trên mái nhà anh
Chết đi anh sẽ biến thành mặt trời
Và dù thế nào anh cũng sẽ ở phía trên em

Em sẽ là cơn gió thu ở nơi nào đó
Bay lượn cùng anh khắp thế gian này
Anh sẽ chẳng thể nhận ra
Còn em sẽ thì thầm: "Mặt trời ơi, anh ở nơi đâu?"

Chỉ xin anh đừng vội làm mặt trời
Anh nghe thấy không, em sẽ hát anh nghe những khúc ca từ trên mái nhà
Em sẽ trở thành thứ mà anh vẫn hít thở
Em chỉ có thể trở thành cơn gió

Em sẽ chờ được thấy nụ cười của anh
Và sẽ lắng nghe đĩa nhạc của anh
Nhặt những bông tuyết từ mi mắt anh
Em chỉ có thể trở thành con gió

Chết đi em sẽ biến thành cơn gió
Rơi xuống mặt đất những bông tuyết đầu tiên
Vui cười và bay lượn cùng anh khắp thế gian này
Không còn ai khác hạnh phúc hơn em

Chết đi anh sẽ biến thành mặt trời
Và lấy đi sương giá của em
Rồi trong vườn những bông mimosa sẽ nở rộ
Và trái tim băng giá sẽ tan chảy thành những giọt nước mắt

Chỉ xin anh đừng vội làm mặt trời
Anh nghe thấy không, em sẽ hát anh nghe những khúc ca từ trên mái nhà
Em sẽ trở thành thứ mà anh vẫn hít thở
Em chỉ có thể trở thành cơn gió

Em sẽ chờ được thấy nụ cười của anh
Và sẽ lắng nghe đĩa nhạc của anh
Nhặt những bông tuyết từ mi mắt anh
Em chỉ có thể trở thành con gió

Anh KHÔNG có lỗi :)



Hôm qua em đã khóc, em không nhớ nổi tại sao mình lại khóc nữa, nhưng cái cảm giác buồn, buồn lắm ấy nó cứ trào ra.
Đã cố gắng, đã chờ đợi nhau 1 tháng rồi, nhưng còn 3 tuần này sao lại dài đến thế? Em cứ sợ, sợ mà không biết phải nói sao về cái nỗi sợ của mình. Em thương anh lắm. Một tháng trước, hay một tuần trước, nếu nhắc đến chuyện đó và nếu em có buồn, thì là em buồn vì giận anh không quyết đoán. Còn bây giờ em buồn là em thương anh. Em cứ nói là em hiểu cảm giác của anh vì em cũng phải trải qua, nhưng làm sao mà hiểu hết được, anh nhỉ?
Anh đừng nghĩ là mình có lỗi nữa nhé. Anh làm gì mà có lỗi? Anh cứ u ám buồn bã hết ngày này sang ngày khác như thế làm sao mà chịu được.

Saturday, July 30, 2011

Có người lại deactive FB

Bạn deactive FB rồi sao?
Giá còn thân như trc tớ sẽ nhào vào hỏi. Nhưng bây giờ, không hiểu sao tớ lại thấy ngại ngại.
Giá vẫn còn là người để bạn kể lể tâm sự như hồi trước :) Chắc chắn bạn khi đó k kể cho tớ tất cả, nhưng cũng nhiều, và tớ đã từng vui vì được nghe những chuyện đó. Không phải vui trên những lo lắng hay nỗi buồn này kia của bạn mà là vui vì giúp bạn tâm sự :))
Bạn deactive FB và 99,9% thời gian invi thì tớ rủ bạn đi chơi tiếp thế nào? Tớ muốn gặp bạn nhiều hơn 1 lần mỗi năm =))


Ồ bạn đã trở lại *tung bông*

Friday, July 29, 2011

Thực tế giết chết những cơn mơ, và thở ra những hơi thở lạnh lẽo

Mệt mỏi quá.

Monday, July 25, 2011

Lan man

Tôi là đứa không biết tin người, thiếu niềm tin vào thứ sinh vật mang tên con người. Và cho dù không muốn, nhưng không hiểu sao, với những người tôi càng yêu quý, tôi càng hay nghi ngờ. Có lẽ sự nghi ngờ đó là do một nỗi sợ vô hình. Hay nó không vô hình, mà là tôi sợ tình cảm người ta dành cho tôi không bằng tôi dành cho người ta?

Rất nhiều, rất rất nhiều lần tôi chỉ muốn tự mắng chửi bản thân vì cái thói không tin người của mình, nhưng cuối cùng đâu lại vào đó, tôi vẫn không học được cách tin người.

Tôi nói với anh là tôi tin anh. Tôi muốn tin anh thật. Lý trí của tôi tin. Nhưng tim tôi lại cứ bất ổn. Tôi có lúc ghét bản thân lắm vì những lúc nghi ngờ như thế.

À à, không phải cái entry này ra đời là vì tôi lại đang nghi ngờ gì anh đâu, chẳng qua là vì quá nhàn rỗi, bị lỡ 1 cái hẹn và lại nghi nghi ngờ ngờ cái người hẹn mình nên lên cơn ấy mà.

Nhắc đến người đó thì thỉnh thoảng tôi hối tiếc thứ tình cảm đã dành cho người đó. Dù cho rõ ràng là tôi và người đó chẳng đi đến đâu, nhưng cứ nhớ lại cảm giác đã từng dành cho người đó lại thấy có gì đó cộm lên.

Anh thỉnh thoảng lại làm tôi thấy như mình bị bỏ rơi, bỏ quên, hay cái quái gì đó tương tự như thế. Tôi thèm quay lại cái thời gian mà tôi và anh vẫn còn chị chị em em. Lúc đó có lẽ anh quan tâm đến tôi hơn thế này nhiều. Còn ĐANG tán mà, lol.

Rốt cuộc con trai cũng giống nhau cả, hoặc có người người khác 1 chút, nhưng không phải người yêu tôi. Tôi đoán vậy. Mà, dù sao thì, tôi cũng chẳng làm được gì cho anh, cũng chẳng tỏ ra quan tâm đến anh nhiều, nên thôi, tôi cũng chẳng dám đòi hỏi. Ít nhất là ở thì hiện tại. Khi mà 2 đứa cách xa nhau như thế. Gớm, ít nhất một trăm lần rồi, tôi đã nghĩ "Hay hôm nay tự nhiên biến mất, không liên lạc gì" để xem cái người kia có rộn lên tìm mình không, thế mà cuối cùng, đến tối, không nhắn tin cũng gọi điện. Cái chất tự kiêu của tôi bị tan chảy trước anh rồi.

Friday, July 22, 2011

Không nghĩ gì cả

Không nghĩ gì cả
Không nghĩ gì cả
Không nghĩ gì cả

Đọc truyện

Đi ngủ sớm

Cái wth đang diễn ra trong đầu mình vậy?

Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa

Losing myself?

Có một thứ gì đấy mơ hồ và gờn gợn.

Tôi có lẽ là con ngốc. Thứ phản ứng thái quá ngày hôm qua là gì? Nó giết chết một vài cảm giác trong tôi rồi. Và có lẽ cả trong anh.

Em xin lỗi :)

Tuesday, July 19, 2011

Có những thứ sến thế đấy.

Sến như kiểu muốn nghe câu "Anh yêu em", "Anh nhớ em", và muốn nói "Em yêu anh", "Em nhớ anh" mỗi ngày.
Sến như kiểu nhận hoa hồng qua webcam mà cũng vui điên lên được ấy.
Sến như kiểu được người yêu hôn mà chẳng cảm thấy gì vì người ta hôn màn hình vi tính đấy.
Sến như kiểu chẳng biết phải nhắn tin gì nhưng mà vẫn nhắn vì nhớ.
...
Tôi đang bị sến-hóa, vì tôi yêu anh ấy, càng ngày càng yêu, càng ngày càng nhớ *tung bông*

Thursday, July 14, 2011

Dù vậy, ta vẫn sống


Chưa xem hết tập 1 nhưng vẫn quyết định sub.
Mình rất tin tưởng vào những film có Eita.
Chưa xem hết thì chưa thể viết gì được.
Chỉ là vì đang dịch nên muốn cho lên để tự nhắc nhở mình dịch cho hết thôi :)

---

Thằng nhỏ nhắn tin khoe có người yêu rồi. Chúc mừng thằng em :))

Friday, July 8, 2011

Fuck your reason~

I dont care bout him, I care bout you. Can you think for me? Or I hv to think that you never love me, i was just your toy???

I could never accept that kind of reason!

Tell me that you dont love me anymore and I'll let you go.

Wednesday, July 6, 2011

Hờ!

Novak: thôi a đi ăn cơm đã
Novak: xuống xem có gì
Novak: còn giúp nó
Novak: :))
Novak: em ngồi 1 mình đi
Novak: a mà về muộn
Novak: thì em ngủ trc đi


bực ="=

Anh có...?

Anh có hồi tưởng, nhớ nhung thứ tình cũ anh dành cho người đó suốt một thời gian dài...
Anh có thấy hạnh phúc khi nói yêu em...
Anh có nuối tiếc sự tự do mà anh đang có...
Anh có sợ tương lai...
Anh có hối tiếc vì ta đã yêu nhau...

...

ngay cả khi tất cả mới chỉ bắt đầu?

Tuesday, July 5, 2011

Anh

Seru-chan: do you want me to call you anh :)
Novak: có :">
Novak: lâu rồi á
Novak: mà k dám hỏi

So yeah, things changed.

-

Chính tôi là người đã làm cho mọi việc nhanh lên. Cho dù bản thân vẫn nghĩ là nên chậm lại. Đến giờ lại nghĩ, liệu mình và người đó, ai yêu nhiều hơn. Cũng kiểu là vì mấy ngày này mình thể hiện hơi quá :)) Mà cũng k biết có quá không nữa, nhưng mà thấy vui, và tin là người đó cũng vui X"D

Monday, July 4, 2011

Ngày của những giấc ngủ không liền mạch

Sáng nay dậy sớm lên mộ ông. Chuông báo thức kêu mà người cứ như rủn ra, không mở nổi mắt. Dậy rồi vẫn bị chuyện hôm qua ám ảnh.
Lên mộ bà, rồi sang mộ ông. Cun cút đi theo bác. Người cứ đờ đẫn. Không hiểu trong đầu thật ra đang nghĩ gì. Hình như có nghĩ về em.
Lúc đi, lên ô tô ngồi đc một lúc là ngủ lăn lóc. Ngủ không đủ chịu đâu có thấu .__. Cứ tự nghĩ mình giỏi, thật ra cũng chỉ là một người bình thường thôi. Chẳng có ai là có thể không ngủ.

Đứng trước mộ ông, mình cũng không nhớ đã nói những gì với ông nữa. Giờ chỉ có thể nói, mà chẳng thể nghe thấy ông nữa rồi. Đứng giữa trời nắng, rồi nước mắt cứ chảy. Nhìn anh Hà mình thấy bản thân thật kém cỏi và xa cách ông. Có lẽ có chút ghen tỵ ~ Nếu có một mình chắc mình còn đứng lâu nữa. Mộ ông đẹp. Nhưng xung quanh vẫn còn ít người quá. Ông nằm đó có buồn không? Con mới đến đã về thế ông có buồn không?

Chiều về cũng ngủ, ngủ lăn lóc vì mệt. Tối ăn xong chat với em mấy câu, em mệt đi ngủ rồi mình cũng lăn ra ngủ bên phòng mẹ. Một ngày chỉ toàn ngủ là ngủ =)) Ngủ đã mắt luôn rồi chắc đêm nay khỏi ngủ ;___;

Thật ra, nếu thức rồi quanh ra quanh vào cả ngày, mình không nhớ em nhiều bằng một ngày cứ ngủ lăn lóc như thế này. Không lẽ nhớ trong khi ngủ? Ngủ có mơ đâu nhỉ? Mà sao lúc tỉnh dậy thấy cảm giác nhớ nhiều hơn nhiều thế?

Xin lỗi

Xin lỗi em.

Khi nào em biết chuyện, hãy cứ căm ghét và oán hận chị, nếu em muốn.

Chị xin lỗi.

Saturday, July 2, 2011

Tôi tin hôm nay mình đã yêu em nhiều hơn hôm qua, và mai sẽ còn yêu em nhiều hơn :)

Friday, July 1, 2011

We are in something called L-O-V-E

It was such a funny night last night when Chiến was chatting with me and telling me about your girlfriend without noticing that it was me texting you right in front of him, lol. He's a cute and funny boy.

I swear I do believe in you, lol. You dont have to ask me to believe in you so many times like that. Or you dont believe in me, huh? Lol.

I was so happy last night. I love your last sms :) only 2 words, but it's enough to me. Finally you told me that you LOVED me. I love you too ♥

I'm sorry that I cant love you as much as you love me. I think so. But I'll try my best to love you more and more, day by day ♥

Anyway, dont tell me things like *forever* cuz I dont believe in *forever thingy*. Yah~ you havent told me the word *forever* but still I wanna say it out that I hate ppl who use that kind of words. It doesnt mean I dont want our love to last forever, but ppl change. Me, too. And you, too. So there's no endless thing :) Let's just love each other as long as we can ♥

It's so funny when you're still calling me chị but just let it be like that till I get back to Russia, ok? We both dont want other ppl to know about our secret now, right? Sorry for not calling you Anh :)) You know, I'd love to, but I still cant :) If we change the way we call each other now, ppl'll know things that we dont want them to know, huh? So, sorry, boo.

Last sentence is: I L♥VE You.