Monday, September 19, 2011

Rồi một ngày nào đó mình sẽ chia tay







Có những thứ thật kỳ lạ.
Em cứ nói anh là người thiếu quyết đoán, nhưng em cũng đâu có phải một đứa quyết đoán. Em không thể quyết định được chuyện của 2 đứa mình. Có lẽ thật sự khó khăn. Em sợ, ừ em có sợ. Em sợ cho anh, sợ cho em, sợ cả 2 trở thành những đứa bất hiếu. Có lẽ không đến mức thế đâu, anh nhỉ? Nhưng em vẫn sợ.
Tại sao sau tất cả những hờ hững em dành cho những người khác, cuối cùng em lại chọn anh, một cách nhanh chóng đến như vậy? Đáng lý em cũng nên gạch tên anh đi như với những người khác chứ, phải không? Nếu lúc đó em làm thế có phải bây giờ cả 2 đã không phải buồn, anh nhỉ?
Nói thế nào nhỉ? Ừ, thôi hãy coi như mình có duyên gặp mặt nhưng lại không có duyên ở bên nhau đi.
Quyết định của mình em không biết là sai hay đúng nữa.

Yêu đến bao giờ chán thì chia tay.
Yêu đến bao giờ em về thì chia tay.
Yêu nhưng sẽ không tính chuyện tương lai.

Ừ, em trước giờ vốn đâu muốn tính chuyện tương lai. Thế nên vậy cũng được. Em chỉ sợ, không chán thì phải làm sao?

Nhưng mà chắc chắn mình sẽ chia tay thôi mà, nhỉ? Anh nói là "Yêu một người rồi cưới luôn thì chán lắm" mà. Nói cái câu rất muốn cho ăn tát nhưng mà em cũng phải "ừ".

Anh ạ, cứ hết mình cho ngày hôm nay đi nhé, ngày mai là một thứ gì đó mà cả anh và em đều không thể biết được, nhỉ? Và đừng hối tiếc gì nếu sau này vẫn còn tình cảm mà chia tay nhé. Đã quyết định rồi cơ mà. Tất cả rồi sẽ là kỷ niệm. Chắc khi nghĩ lại em sẽ mỉm cười.

Còn nếu mình chia tay vì tình cảm đã hết rồi, thì phải chăng là một điều tốt hơn? Ai sẽ là người nói lời chia tay hả anh? Là em hay là anh? Ai sẽ làm ai đau?



Friday, September 16, 2011

Cười lên đi anh.

Trời đẹp thế!
Khó chịu thế!

Đối nhân xử thế?

Anh có lạnh không? Em ôm anh nhé!

Wednesday, September 14, 2011

Nắng



Thu.
Nắng.
Tiền.

Yêu đương.

Hình như do chính mình lỡ nói ra rằng, nếu người ta nói câu "Anh yêu em" quá dễ dàng, thì mình không có cảm giác tin tưởng, nên giờ chẳng được nghe nữa =)) Mà cũng không trách được, mình đã mở miệng nói được lần nào đâu :">

Cái người đó, mình không thể giữ được cho riêng mình, không giữ!

Mình không thích cách chị Hường dặn: "Yêu Thể thì chị nói thật là cứ cẩn thận đấy". Vâng, nhưng dù sao đó cũng là chuyện của em. Cách sống và cách yêu của em có lẽ khác chị. Và em cũng hy vọng mình khác thật. 

Nắng xuyên vào đến tận bàn học. Trời đẹp, chắc thế. Đô về, lấy tiền về đi trả nợ.

Dạo này có phải vì bận rộn yêu đương nên mình đã bớt đi nhiều suy nghĩ? 

Mình đang làm Ruồi buồn đấy, mình cảm thấy thế. Mình xin lỗi nhé Ruồi.

Lại nói về chuyện yêu đương và những người ở đây. Mọi thứ cứ kỳ lạ thế nào. Thứ bản tính trẻ con của mình cứ thích mọi thứ phải rối tung lên để trêu ngươi vài người. Nhưng nhìn lại, còn có một người mình cần nói chuyện, nhưng lại chưa thể mở miệng nói được lấy một câu. Không thể đơn giản là: "Em ơi, bọn chị yêu nhau, chị xin lỗi em nhé" rồi bỏ đó mà đi được. Mình đã làm rơi vỡ niềm tin của em dành cho rồi, và giờ thứ niềm tin ấy được gắn lại và bày ra trước mắt em, nhưng em vẫn chưa hề nhìn thấy vệt keo dán giả tạo kia, phải chăng vì thứ keo giả tạo mà mình dùng quá ư hoàn hảo?

Friday, September 9, 2011

[Trans] Wish you were here




Dont take out w/o permission :-??
Translated just for fun and just cuz I love this song :)

Em có thể cứng cỏi
Em có thể mạnh mẽ
Nhưng ở bên anh em lại chẳng thể như vậy

Có một cô gái đang ở một mình
Phía sau bức tường này
Anh vừa bước qua nó đấy

Và em nhớ

Tất cả những thứ điên rồ mà anh nói
Chúng cứ lởn vởn trong đầu em
Anh lúc nào cũng ở đó, anh ở khắp nơi
Nhưng em giờ chỉ ước rằng anh đang ở ngay đây

Tất cả những trò điên rồ mà ta đã làm
Chẳng hề nghĩ đến nó mà chỉ cứ thế trải qua
Anh lúc nào cũng ở đó, anh ở khắp nơi
Nhưng em giờ chỉ ước rằng anh đang ở ngay đây

Chết tiệt!
Em phải làm gì để có được anh
Ở đây, ở đây, ngay ở đây
Ước gì anh ở ngay đây

Chết tiệt!
Em phải làm gì để có được anh đây
Ngay cạnh em, cạnh em, kề bên em
Ước gì anh ở ngay đây thôi

Em yêu con người anh
Em là chính em, chẳng hề phải cố gắng quá nhiều
Ta luôn nói, nói về mọi chuyện đúng như bản thân nó
Và sự thật chính là thứ mà em thật sự rất nhớ

Tất cả những thứ điên rồ mà anh nói
Chúng cứ lởn vởn trong đầu em
Anh lúc nào cũng ở đó, anh ở khắp nơi
Nhưng em giờ chỉ ước rằng anh đang ở ngay đây

Tất cả những trò điên rồ mà ta đã làm
Chẳng hề nghĩ đến nó mà chỉ cứ thế trải qua
Anh lúc nào cũng ở đó, anh ở khắp nơi
Nhưng em giờ chỉ ước rằng anh đang ở ngay đây

Chết tiệt!
Em phải làm gì để có được anh
Ở đây, ở đây, ngay ở đây
Ước gì anh ở ngay đây

Chết tiệt!
Em phải làm gì để có được anh đây
Ngay cạnh em, cạnh em, kề bên em
Ước gì anh ở ngay đây thôi

Không, em không muốn phải ra đi
Em chỉ muốn cho anh biết,
Rằng em chẳng bao giờ muốn phải ra đi cả

Chết tiệt!
Em phải làm gì để có được anh
Ở đây, ở đây, ngay ở đây
Ước gì anh ở ngay đây

Chết tiệt!
Em phải làm gì để có được anh đây
Ngay cạnh em, cạnh em, kề bên em
Ước gì anh ở ngay đây thôi

Saturday, September 3, 2011

Bắt đầu rồi đấy


Đến khi cả 2 không còn chút ý định che giấu gì nữa thì cũng là lúc mọi thứ giống như một đống hỗn độn.
Tôi KHÔNG thích cách người ta nhìn mình. Khó chịu. Bản thân thật sự không biết có thể ngẩng cao đầu mà sống như trước giờ vẫn vậy không. Tôi chưa bao giờ nghĩ mình kém cỏi hay này kia. Nhưng thật sự có những lúc suy nghĩ u ám lắm. Tôi không thích cách người ta bóng gió trên stt yahoo. Hay do bản thân tôi là một đứa quá thẳng thắn, đến mức tôi luôn làm người khác ngỡ ngàng vì cái kiểu ăn nói như tát vào mặt người ta, nên tôi ghét cái cách bóng gió này khác.
À vâng, không ngờ được thì mới là đời. Đừng nói ra những câu như thế khiến người ta khó chịu. Chạy lên đây mà nói thẳng vào mặt nhau có hơn không? Em nghĩ gì? Em nghĩ tôi không xứng đáng với cái người mà em quý mến kia phải không? Trước giờ tôi vẫn nghĩ em thích người ta đấy. Cũng là vì thế mà em shock phải không?
Tôi muốn gạt hết đi rồi ngẩng cao đầu mà sống như vốn dĩ trước giờ tôi vẫn thế lắm. Nhưng sao khó quá? Có rất nhiều điều không thể ngồi mà tưởng tượng ra được, đúng không?