Tuesday, August 23, 2011

X"D

Hôm nay em vui lắm :)
Được đi cạnh anh, khoác tay anh, dựa vào vai anh. Mặc dù cũng chẳng qua là tại cái xe bus nó k có chỗ bám :))
Em chán cái kiểu trc mặt mọi người cứ nói trống không với nhau rồi ;__; và em buồn cười lắm mỗi lần anh nhỡ xưng anh hoặc gọi em xong lại sửa lại :))
Eo ơi em buồn ngủ ;__; mà thôi kệ nhé, đằng nào mai em cũng đi muộn. Em ngồi chờ đấy, anh mà cho em chờ đến sáng thì đừng trách em =;

Thursday, August 18, 2011

:(

Anh ơi em nhớ câu "Anh yêu em quá" :(

Tuesday, August 16, 2011

Unchained Melody




Nhân dịp dịch Gosuto, lôi cái này ra dịch.
Kể ra nhạc hay thật, nhưng lời thì mình thấy chẳng có gì mấy, ngắn cũn và có mỗi 1 mẩu. Sao ngày xưa nổi tiếng vậy ta? Hay thật ra mình bị mắc bệnh dài dòng nên cứ thích mấy bài lời loằng ngoằng =))

[Nghiêm cấm mang ra ngoài dưới mọi hình thức]
(Viết cho có lệ chứ blog khóa tịt bố ai xem đc mà lấy =)))

Em yêu, tình yêu của anh
Anh đã luôn khao khát được em khẽ chạm
Suốt quãng thời gian dài cô đơn
Thời gian sao trôi qua sao thật chậm
Và thời gian làm được nhiều điều lắm,
Em có còn là của anh?
Anh cần tình yêu của em
Cần tình yêu em dành cho anh
Hãy trao cho anh tình yêu của em.

Những dòng sông cô đơn chảy ra biển cả
Đến với đôi cánh tay rộng mở của đại dương
Những dòng sông cô đơn khẽ thở dài "Đợi với, đợi với"
"Ta đang về với tổ ấm thân yêu"
"Hãy đợi với nào"

Em yêu, tình yêu của anh
Anh đã luôn khao khát được em khẽ chạm
Suốt quãng thời gian dài cô đơn
Thời gian sao trôi qua sao thật chậm
Và thời gian làm được nhiều điều lắm,
Em có còn là của anh?
Anh cần tình yêu của em
Cần tình yêu em dành cho anh
Hãy trao cho anh tình yêu của em.

Monday, August 15, 2011

Sinh nhật anh.

Hôm nay sinh nhật anh. Em thậm chí còn băn khoăn không biết mình có nên chúc mừng hay không. Mọi thứ đã trở nên gượng gạo vô cùng từ khi nào đó không rõ. Vốn dĩ giữa 2 ta không thể có gì. Sao anh cứ hy vọng? À mà bây giờ chắc không hy vọng nữa.

Mỗi lần bọn em nói chuyện mà một trong 2 đứa nhắc đến tên anh là bỗng nhiên câu chuyện trở nên xa cách và đáng sợ. Cảm giác của anh em không thể biết được. Nỗi đau của anh em cũng không thể nào hiểu được. Nhưng anh ơi, bọn em cũng đau lắm. Anh có bao giờ thử cố gắng cảm nhận những gì bọn em đang trải qua không? Yêu thương, hạnh phúc cứ đầy lên từng ngày, nhưng lại cứ phải nén chặt lại đừng để nó bùng lên vì sợ sẽ làm người khác đau.

Có thể, có thể người này người kia nhìn vào sẽ nói em là con ngốc vì quá tin, nói rằng rồi em sẽ tự làm mình đau, tự ngã quỵ trong cơn mộng tưởng được tô vẽ bởi chính niềm tin đến mù quáng của chính em. Nhưng em đã nói "Em tin" thì nó sẽ trọn vẹn như chính lời mà em đã thốt ra. Em sợ đau, nhưng em chấp nhận, bởi ở đời chẳng ai là không bao giờ đau đớn cả.

Em viết những dòng này gửi anh nhưng chắc cả đời anh cũng chẳng đọc được đâu. Cảm ơn anh vì đã luôn quan tâm đến em, giúp đỡ em rất nhiều. Và xin lỗi anh vì không thể đáp lại tình cảm của anh được. Tình cảm là thứ không thể gượng ép được. Em cũng xin lỗi anh vì đã không nói với anh thêm nhiều lần nữa rằng tình cảm của em không thể dành cho anh, khiến cho anh hy vọng.

Hôm qua em mệt, đến đêm mãi mới ngủ được. Sáng sớm nay anh biết thứ gì khiến em tình dậy không? Em thoáng mơ thấy câu nói "Anh xin lỗi, anh không làm được nữa rồi, mình thôi nhé" và choàng tình dậy. Lúc đó em đã sợ điên lên được. Anh tin nổi không? Bây giờ câu nói đó đã thật sự là điều ám ảnh em rồi. Anh không biết đâu nhỉ? Em nghe câu nói đó không phải chỉ một lần thôi đâu...

Em hy vọng, đến một lúc nào đó anh sẽ hiểu cho người đó. Đừng trách vì mình BỊ PHẢN BỘI hay cái gì đó tương tự. Bản thân người đó đã tự dằn vặt nhiều lắm rồi.

Có thể anh đang nghĩ em bênh vực vì em dành tình cảm của mình cho người đó, ừ, cũng đúng. Nhưng tình cảm là thế, em không khác được anh ạ.

Em không thể kết thúc cái entry này bằng một câu kiểu như "Chúc mừng sinh nhật anh" sau khi đã nói ra hàng đống những lời lẽ như thế kia được, nhỉ?

Em sẽ cầu cho anh sớm tìm được người thật sự hết lòng vì mình, anh nhé :)

Sunday, August 14, 2011

You 2 are having problems?

Mình có cảm giác là 2 bạn đang có vấn đề ;___;
Không lẽ mình hỏi?
Mình muốn gặp 2 bạn lần cuối =))
Đùa chứ, nếu có vấn đề j thật thì giải quyết đi nhé, tớ ít thấy mấy người thân nhau như 2 bạn lắm.

Saturday, August 13, 2011

Em mệt lắm!

Thật sự là em đang mệt lắm, nhưng anh hỏi thì em chỉ nói là hơi hơi thôi. Anh chắc chả biết hơi hơi là thế nào đâu nhỉ? Em muốn làm nũng, nhưng mà chả được tích sự quái gì cả :)) Nũng nịu gì khi mà cách nhau gần chục nghìn km.
Em mệt lắm, cả ngày em chỉ nằm thôi, ngồi 1 lúc là khó chịu lắm rồi. Muốn than với anh, nhưng mà thôi, nhỉ?

Em thấy anh đi với Thanh nhiều em cũng vui lắm. Chắc cũng đỡ buồn nhiều rồi. Em chỉ sợ anh buồn nhiều thôi. Vui vẻ lên anh nhé *ôm*

Friday, August 12, 2011

Hoa cũng lạnh!


Hoa anh chụp dạo này lạnh thế.

Look! The third one is standing behind and looking at the 2 others.

I have no idea if it was your idea or not. But I can only think that way when I look at your picture.

Nee, em muốn đứng ngay trước mặt anh mà nói rằng "Đừng chùn bước!" nhưng em lại không đứng trước mặt anh nên em không thể nói. Em có nói cả nghìn lần qua yahoo thì chắc anh cũng chẳng cảm thấy khác đâu.
Nếu đứng trước mặt anh bây giờ em sẽ ôm anh 1 cái thật chặt, để anh cảm nhận tình cảm của em, và để anh có thể quyết được điều cần phải quyết.

Thursday, August 11, 2011

?!

Ơ này, thế thật ra quan hệ giữa chúng ta là gì vậy?

[ ] Bạn
[ ] Người yêu
[ ] Người yêu cũ
[ ] Người dưng

Chọn cái nào?

Wednesday, August 10, 2011

Dont want to lose the love I've found




Waking up to find another day
The moon got lost again last night
But now the sun has finally had its say
I guess I feel alright

But it hurts when I think
When I let it sink in
It's all over me
I'm lying here in the dark
I'm watching you sleep, it hurts a lot

And all I know is
You've got to give me everything
Nothing less cause
You know I give you all of me

[CHORUS]
I give you everything that I am
I'm handin' over everything that I've got
Cause I wanna have a really true love
Don't ever wanna have to go and give you up
Stay up till Four In The Morning and the tears are pouring
And I want to make it worth the fight
What have we been doing for all this time?
Baby if we're gonna do it, come on do it right

All I wanted was to know I'm safe
Don't want to lose the love I've found
Remember when you said that you would change
Don't let me down
It's not fair how you are
I can't be complete, can you give me more?

And all I know is
You got to give me everything
And nothing less cause
You know I give you all of me

[CHORUS]
I give you everything that I am
I'm handin' over everything that I've got
Cause I wanna have a really true love
Don't ever wanna have to go and give you up
Stay up till Four In The Morning and the tears are pouring
And I want to make it worth the fight
What have we been doing for all this time?
Baby if we're gonna do it, come on do it right

Oh please, you know what I need
Save all your love up for me
We can't escape the love
Give me everything that you have

And all I know is
You got to give me everything
And nothing less cause
You know I give you all of me

[CHORUS]
I give you everything that I am
I'm handin' over everything that I've got
Cause I wanna have a really true love
Don't ever wanna have to go and give you up
Stay up till Four In The Morning and the tears are pouring
And I want to make it worth the fight
What have we been doing for all this time?
Baby if we're gonna do it, come on do it right

(Give you everything)
(Give you all of me)

Too lazy and too tired to translate =A=

Bad mood, crazy mood

Maybe it will make you feel like I'm crazy, or stupid, or whatever, but yeah, I'm sitting here, no, rolling here crying just because I think I'm losing you, and losing my everything. No I didnt mean that you are my everything, but yes, that's exactly how I feel.
Really bad.
I love you, from my heart. Maybe I did nothing for you, but my feeling is right.
I dont know what and how to say about this shit.
It's kinda weird. I dont know.

I feel like I just cant stand here and see you're getting further from me day by day.

No, it's not clear. Just my bad feeling. Really.Bad.Feeling.

I dont know if I can stand the next 2 years without you. For sure I can say that you're a special part of my life.

You may say I'm such a stupid girl to cry out loud just because of some fucking unreal reasons.

I'm so tired now. I just cant sleep. I miss you, so so bad. Can we go having some pizza together now? I miss hanging out with you :(

My mood is really bad now. I dont even know why. Can you just plz, talk to me?

I know you were lying and it was just because you didnt want me to feel bad, but in fact it made me feel even worse. I dont want to lose you and our friendship :(

Sunday, August 7, 2011

Nhảm

Đáng ra hôm nay em không nên pm anh. Mà ai bảo anh cứ avail làm xốn mắt em.

Bác em bị ô tô đâm, chắc cũng không nặng lắm. À, không phải em muốn kể chuyện bác em với anh. Mà là vì bác em bị thế nên hôm nay nhà em đến xem tình hình thế nào. Em ghen tỵ anh ạ. Anh họ em ngồi chat, ngồi FB với người yêu. Tự nhiên em buồn lắm. Cũng chẳng có gì, nhưng mà buồn thì vẫn là buồn thôi.

Em không thể ngồi nói chuyện với anh như bình thường được. Thế là cuối cùng cái blog này thành chỗ em nói với anh mà không cần nhận câu trả lời? Eo, em đáng thương phết.

Sự ủy mị này là thật hay là do em tự huyễn hoặc bản thân mà ra? Có những lúc em thấy nhẹ nhàng lắm, giống như chẳng có gì xảy ra. Thế nên em chẳng hiểu gì cả. Em muốn không động vào cái nick yahoo để không nhìn thấy anh onl, nhưng k cưỡng lại được, vì nhiều lý do, lol.

Thật sự em sốt ruột quá anh ạ. Em muốn sang để mọi việc rõ ràng hẳn đi. Gặp anh và tự xác định xem bản thân mình cần gì. Nếu em cảm thấy thật sự em cần anh, em sẽ cố gắng để có anh ở bên :)

Em không phải Thủy, nên em sẽ không ủy mị như nó. Em cũng không phải Thùy, nên em sẽ không coi như không có gì đã từng xảy ra như nó. Chỉ có điều, anh vẫn là anh... Có thể cách sống của em sẽ làm em đau hơn cả Thùy và Thủy, nhưng em không quan tâm. Em sợ đau, nhưng anh có biết em có một sở thích đó là tự chọc vào vết thương của mình không? Lâu lắm rồi, vì sợ đau nên em không có nhiều viết thương, nhưng em vẫn nhớ khi em có vết xước nào, em thường chẳng mấy khi để nó liền da, cứ bóc bóc, chọc chọc, và điên rồ thích cảm giác đau đau tê tê đó. Nên tuy sợ đau nhưng em lại thích bị đau đấy. Mâu thuẫn nhỉ?

I wish I could

Novak: em đã quên anh chưa em


Anh muốn tôi trả lời thế nào?

.
.
.
.
.
.

I miss how you called me "Em yêu". I miss how we talked b4. I miss everything about you, and about us.

Saturday, August 6, 2011

Luẩn quẩn

2 hôm nay rất muốn viết, nhưng lại không biết phải viết gì.

Rất muốn gọi anh nhưng lại không dám. Có lẽ không chỉ anh, mà cả em cũng cần phải có thêm thời gian. Chúng ta đau, nhưng cũng làm cho người khác đau. Em tin, nỗi đau của cả em và anh cộng lại cũng không thể bằng nỗi đau của anh ấy.

Bây giờ em chỉ có thể tự trách bản thân vì đã không dứt khoát với anh ấy. Cứ nghĩ rằng nói ra một lần như vậy là đủ. Em cũng không dám trách mọi người xung quanh vì đã nói với em rằng "Hãy tỏ ra bình thường với anh í đi", bởi vì quyết định cuối cùng vẫn là của em. Là do bản thân em cũng không quyết đoán.

Em biết rồi, em biết hết rồi. Nên em cảm thấy sợ phải đối diện với anh. Liệu anh sẽ nói cho em sự thật chứ? Em muốn nghe từ chính miệng anh, và muốn được nghe anh giải thích, cho dù em đã nghĩ ra đủ lời giải thích để không làm đau bản thân. Em vẫn muốn nói "Em tin anh".

Anh nghĩ quá nhiều rồi. Nỗi đau chung này cũng là do anh gây nên. Anh chần chừ, anh nghĩ che đậy sự thật sao cho thật khéo thì sẽ không ai phát hiện ra sao? Sự thật mãi mãi là sự thật. Và cho dù có được che đậy khéo léo đến đâu, rồi không sớm thì muộn tự nó cũng vỡ tung ra thôi.

Anh thiếu quyết đoán quá!

Em hiểu là anh sợ sự thật sẽ làm đau anh ấy, nên anh mới nói dối. Nhưng khi anh ấy biết sự thật rồi, anh ấy còn đau đớn hơn gấp trăm nghìn lần nữa đấy. Và, em biết những điều anh nói ra, em cũng đau lắm anh ạ. Cho dù, em biết bản thân mình nghĩ gì và cảm thấy gì. Em vốn là một đứa mà khi đã yêu thì sẽ quên hết tất cả những thứ xung quanh (?), không hẳn vậy, nhưng em có thể tự xoa dịu mình khi biết chính xác anh đã nói những gì với anh ấy.

Nếu em nói anh là khởi nguồn của tất cả nỗi đau này thì có lẽ là không đúng lắm, nhưng cũng là phần nào. Nguồn cơn thật sự có lẽ là sự tồn tại của em trên thế giới này, là chính sự cả nể của em nữa. Nhưng em phải tồn tại chứ! Bởi em có một số mệnh trên đời này cơ mà! Chỉ xin anh hãy quyết đoán lên thôi. Trong 2 tuần còn lại này, anh hãy nghĩ thật kỹ đi nhé. Em thật sự cũng đã thấy có một bức tường vô hình bị dựng lên ngay trước mắt mình sau khi biết rõ mọi chuyện rồi anh ạ. Nhưng em là một đứa mù quáng và nếu như anh quyết định đến với em thì em sẽ chấp nhận, kể cả phải làm người khác đau. Có điều, em cũng chưa biết thật sự tình cảm của em đến đâu, bỗng nhiên em nghĩ vậy đấy. Em sẽ thử xem bản thân có chịu đựng được nếu không có anh không nhé. Nếu được, có lẽ dừng lại vẫn hơn, anh nhỉ?

Thursday, August 4, 2011

Có lẽ là tôi đang tự lừa dối bản thân.

Có lẽ, ừ, có lẽ tôi đang tự tạo cho mình một lớp vỏ ngụy trang. Tôi lại vui cười, như mọi ngày. Tôi nói lời vô tình. Tôi thế này thế khác. Nhưng tôi đau. Đau đến phát điên lên được. Tâm trí tôi chỉ có hình ảnh anh lởn vởn. Giá tôi có thể được như những gì tôi đang giả vờ?

Blog này có lẽ đóng lại thôi. Tôi không đủ can đảm để cho anh đọc hết tất cả nữa rồi. Anh comment rồi xóa đi làm gì? Anh hối hận điều gì? Tôi muốn chửi rủa anh, nhưng tôi không thể. Tôi giống một con điên đang phải tự giúp mình bình tĩnh lại vậy.

Đọc lời Goodbye happiness lại thấy đau quá. Có lẽ đau hơn nhiều khi đọc lời Flavor of Life :)

1, 2, 3, 4, 5

- Chị nói đúng, cuối cùng em cũng ngộ ra được cái cần phải ngộ, nhưng mà hơi muộn mất rồi :(
- Ruồi của mình là thầy bói siêu hạng :|
- Bạn nhầm rồi, tớ không khóc nữa đâu :-j Hôm nào đưa tớ đi xem film tiếp nhé :X
- Tôi cố tình mở ra cho anh đọc, nhưng đến lúc nghĩ thông, định vào close thì lại quá muộn vì anh đọc được mất rồi :| Thôi dek close nữa :|
- Bệnh cũ tái phát rồi :| Có cảm giác bố mẹ đang nhịn lắm nên mới chưa cho ăn chửi :|

---------------

I got a reason for my own now ♥. And I think it is SOOOOO TRUE ♥.

爱我还是爱你 你选择了自己

hihi http://matcuoi.com


Đồ thần kinh =))

Just dont touch them

(c) algo's flickr

Translated from English, cuz I dont speak Chinese ="=
Dont take out w/o permission

Trời sáng rồi, trời sáng rồi, Trái Đất lại quay hết một vòng nữa rồi
Thế giới vẫn tồn tại, vẫn sống, vẫn kháng cự
Tôi không ngờ rằng mình vẫn còn sống đây
Cuối cùng tôi cũng đã biết cảm giác sau khi tự mình trải qua một cơn địa chấn
Những vết nứt vỡ và những cơn chấn động trên mặt đất làm tôi mệt mỏi
Linh hồn chẳng còn trong thể xác này nữa
Nhưng tôi vẫn sống, và đã có một kết thúc cùng anh

Anh một bên, tôi một bên, thế giới của hai ta tốt hơn hết không nên chồng chéo lên nhau nữa
Cũng đừng hồi tưởng lại ngày hôm qua tưởng như dài bất tận
Yêu quá nhiều, nước mắt rơi quá nhiều, không cần lãng phí thêm nữa
Trời sáng rồi, trời sáng rồi, Trái Đất lại quay hết một vòng nữa rồi

Thật may vì tôi vẫn sống, nên nhất định tôi sẽ phải sống hết mình
Trời sáng rồi, trời sáng rồi, Trái Đất lại quay hết một vòng nữa rồi
Cho dù nỗi đau phải trải qua có vụn vặt thế nào, hãy nhìn xem, không phải mặt trời đã lại mọc rồi sao?
Chắc chắn kết thúc chuyện tình cảm này giữa hai ta không thể thoải mái như chuyển nhà rồi
Quá nhiều chi tiết, quá nhiều mảnh vụn chồng chất trong căn phòng đầy những kỷ niệm
Nhưng nếu chịu đựng một chút, và đừng chạm vào, thì sẽ chẳng có gì nguy hiểm cả
Mục đích sống là để thực hiện từng tâm nguyện, nhưng thật đáng tiếc, ước mơ của chúng ta lại chẳng giống nhau

Trời sáng rồi, trời sáng rồi, Trái Đất lại quay hết một vòng nữa rồi
Thế giới vẫn tồn tại, vẫn sống, vẫn kháng cự
Tôi không ngờ rằng mình vẫn còn sống đây

Trời sáng rồi, trời sáng rồi, Trái Đất vẫn quay theo quỹ đạo
Cho dù nỗi đau phải trải qua có vụn vặt thế nào, hãy nhìn xem, không phải mặt trời đã lại mọc rồi sao?

Trái tim này là của em thôi, sẽ không trao cho anh nữa đâu
Là chính mình, em thật sự rất vui vẻ

Trời sáng rồi, trời sáng rồi, Trái Đất lại quay hết một vòng nữa rồi
Thật may vì tôi vẫn sống, nên nhất định tôi sẽ phải sống hết mình

Trời sáng rồi, trời sáng rồi, Trái Đất vẫn quay theo quỹ đạo
Cho dù nỗi đau phải trải qua có vụn vặt thế nào, hãy nhìn xem, không phải mặt trời đã lại mọc rồi sao?

http://www.youtube.com/watch?v=XuCPITyV-wA

Wednesday, August 3, 2011

Vâng - nhưng em không muốn.


Cho dù em có "Vâng" cả trăm, nghìn lần nữa khi anh nói "Mình thôi nhé", thì,

Em vẫn muốn được cầm tay anh đi trên đường.
Em vẫn muốn được anh đưa đến quán cafe, rồi em sẽ ngồi cạnh và tựa vào vai anh.
Em vẫn muốn cùng anh đi xem film, và mình sẽ hôn nhau.
Em vẫn muốn anh khẽ chạm vào tóc em.
Em vẫn muốn được nghe anh nói "Anh yêu em".
Em vẫn muốn được ngủ với anh (dont get me wrong) nằm cạnh anh và được anh ôm.

Nhưng mà hết rồi, anh nhỉ?
Hay chúng mình cứ yêu nhau, và không cho ai biết cả? Em không cần mọi người phải biết đâu. À, nhưng mà làm sao giấu được, anh nhỉ? Em xin lỗi. Em lại nói linh tinh rồi. Anh ơi, em sao thế này?

Chúng mình chưa kịp có kỷ niệm mà anh. Tất cả chỉ mới là những lời hứa, là những tưởng tượng thôi mà. Vậy mà đã hết thật rồi sao?

Em buồn lắm. Anh có buồn không? Chắc cũng có, anh nhỉ? Mà có lẽ anh còn buồn, còn đau hơn em ấy chứ! Anh là người phải chọn mà.

Sao mọi chuyện lại ra như thế này? Em xin lỗi. Nếu không có em, anh, anh ấy, và nhiều người khác nữa đã không phải chịu đau rồi.

Tuesday, August 2, 2011

Tối ngày chia tay

Cũng không phải là chia tay, mà là "thôi nhé".

Là do đã có linh cảm xấu từ trước rồi, nên hôm nay mọi thứ có lẽ nhẹ nhàng và dễ chấp nhận.

Đến bây giờ nghĩ lại, cứ nghĩ đáng lẽ ra mình nên nói "Vậy chúng mình tạm thời không liên lạc với nhau một thời gian nhé" thay vì "Vâng", và đáng lẽ ra nên im đi thay vì nói "Đừng giữ lại gì cả vì như thế sau này sẽ khó nhìn mặt nhau".

Chóng vánh đến mức không thể tin nổi. Nhưng mà cũng hết rồi.

Xin lỗi vì đã làm anh phải suy nghĩ, khó xử. Em không trách anh đâu. Dù rằng em muốn gào lên là em đau lắm! Em đã nói là em thương anh mà. À, chưa nói với anh, mới tự nói với mình thôi.

---

Sao đang yên đang lành, anh pm em làm gì?

Sao em lại tỏ ra cam chịu như thế này? Em không muốn thế. Em muốn nói với anh là "Mình tiếp tục, anh nhé", nhưng em lại không đủ can đảm. Sao em lại nói ra những câu kiểu như "Nếu mình dừng lại thì có thể anh ấy không biết" được cơ chứ?

Anh đi rồi em chỉ muốn tự tát vào mặt mình vì đã nói ra những lời như thế. Em đau, anh cũng đau. Tại sao? Tại sao vốn dĩ không phải là của nhau lại cứ cố gắng đến bên nhau, để rồi khi phải rời xa nhau đau đến thế?

Có những người bạn...

Mình có những người bạn mà mình rất quý, mỗi ngày không được nói chuyện mình sẽ thấy khó chịu trong người. Nhưng vì quá thân nên mình cũng hiểu những người ấy thích gì và không thích gì.

Và họ không phải dành cho mình để tâm sự chuyện tình cảm.

Có những người mình biết là không thích nghe người khác kể về chuyện yêu đương, nên cuối cùng cho dù có buồn đến phát điên, mình cũng không dám nói nửa lời. Vì sợ sẽ làm người ta thấy khó chịu hay không thoải mái.
Có những người không thích mình có bf. Mình biết không phải là không mong mình vui vẻ hạnh phúc hay gì đó tương tự, mà chỉ đơn giản là không thích thôi. Nên mình cũng không muốn kể. Có thể, không thích là vì sợ mình sẽ buồn, 1 lúc nào đó.
Có những người nếu mình mở miệng bắt đầu nói rằng mình thế này thế kia, người ta cũng sẽ, thay vì nghe mình, thì nói về bản thân rằng "Tôi cũng abc, xyz..." rồi sau đó cuộc nói chuyện trở thành: mình nén buồn đi an ủi người ta.

Mình yêu tất cả, nhưng mình k thể chia sẻ :)

Hết rồi sao?

Tôi đã muốn khóc khi nghĩ đến tất cả những gì có lẽ là đang xảy ra, nhưng nước mắt tôi lại không chảy ra được.

Thường, linh cảm của tôi không sai. Không biết bao nhiêu lần tôi đã cầu trời rằng linh cảm của mình sai, nhưng cuối cùng vẫn đúng. Lần này, tôi cũng đang hy vọng rằng linh cảm của mình đã có gì nhầm lẫn.

Tôi không biết cảm giác của mình là gì nữa. Có phải là tôi đang đau? Tôi bị ám ảnh bởi tất cả những thứ có thể làm mình đau. Bỗng nhiên tôi thử nghĩ tại sao mình lại sợ đau đến thế. Ừ thì con người ai chẳng sợ đau. Nhưng mà tôi có cảm giác tôi sợ hơn những người khác. Liệu có phải cũng giống như da tôi, đau trong lòng cũng khó hồi phục? Da tôi kém lành, tôi nghĩ thế. Nêu đầy sẹo. Chán lắm. À, nhưng tôi lại không hiểu nổi, mình đã làm thế nào để vượt qua hết những nỗi đau trước đây? Ừ, ừ, thế chắc lần này rồi cũng sẽ qua thôi, dễ dàng thôi...

Dừng lại, nhìn lên, tôi chẳng hiểu bản thân mình đang viết cái quái gì nữa.

Tôi muốn hôm nay ngủ dậy thật muộn, nhưng cuối cùng lại tỉnh dậy từ 6 rưỡi 7h sáng. Tôi không muốn sáng sớm ra đã ngồi viết những dòng như thế này, thế mà cuối cùng lại đang ngồi viết.

Hôm qua nói chuyện với bạn, nói thật là lúc nói thì cảm thấy thoải mái lắm, nhưng sau cùng vẫn cứ bị dằn vặt, ám ảnh bởi một thứ cảm giác mơ hồ mà bản thân cảm thấy nhưng không nhìn thấy hay sờ thấy. Những câu của bạn là một thứ gì đó rất lý trí mà tôi cũng biết mình nên làm thế, nhưng lại không biết có thể làm nổi không. Buồn cười thật, bản thân tôi cũng không ngờ có ngày mình lại tâm sự chuyện tình cảm với bạn.

Tôi cứ nghĩ mình nên dừng lại thôi, đang viết gì thế này, nhưng lại không muốn dừng lại. Bây giờ dừng lại tôi sẽ làm gì? Lại ngồi và nghĩ đến người đó? Nghĩ đến một tháng qua? Nghĩ đến gần 3 tuần còn lại? Nghĩ đến cả 2 năm còn lại ở Nga?

Tôi muốn khóc, biết đâu khóc 1 trận sẽ làm tôi thấy nhẹ nhõm hơn. Nhưng tôi không khóc được. Là đau đến mức không thể khóc? Hay là thật ra tôi không đau nên nước mắt tôi không chịu chảy ra, và cảm giác đau chỉ là tôi tự hoang tưởng mà thành?

Có một câu hát tôi luôn tâm đắc, và mỗi khi cảm thấy down là tôi lại nhớ đến nó.

死不了就还好
Còn chưa chết thì tôi vẫn ổn thôi.

Ừ, phải rồi, dù thế nào thì tôi vẫn đang sống cơ mà! Tôi mạnh mẽ thế cơ mà! Ai cũng thấy và biết là tôi khác những đứa con gái yếu đuối khác cơ mà! Sao phải ủy mị? Sao phải buồn khổ? Sao cứ phải tự dằn vặt mình?

Monday, August 1, 2011

Tuk-tuk



Nàng xinh đẹp và tươi trẻ
Thuần khiết như giọt sương
Dây đàn ngân lên khúc nhạc tâm hồn nàng
Nàng tin vào những dấu hiệu và những giấc mơ
Biết bao chàng trai chìm đắm trong đôi mắt nàng
Giống như bị kéo xuống tận đáy sau bởi hòn đá nặng
Cả quỷ dữ và thánh thần đều chiến đấu vì nàng, nhưng
Nàng vẫn không hề suy chuyển

Vậy mà trái tim nàng lại đang gõ nhịp tuk-tuk-tuk rất nhanh!
Phải rồi, nàng đang nghĩ đến người đó
Muốn nói với bản thân mình lắm, rằng "dừng lại đi"
Giấu giếm cảm xúc của mình sau bức tường thành
Nhưng trái tim nàng lại đang gõ nhịp tuk-tuk-tuk thật nhanh!
Phải rồi, nàng tự nhìn vào mắt mình
Nhận ra đã chẳng còn sức để tự nhắc nhở bản thân rằng "hãy dừng lại"
Nàng đã yêu mất rồi!

Có vẻ như tất cả các dấu chấm đều đã được xếp đặt, và
Kịch bản đã được viết sẵn từ lâu lắm rồi
Giờ đây trong đôi mắt đẹp tuyệt trần của nàng
Tình yêu không còn được chiếu bởi thứ ánh sáng chói lóa

Nhưng trái tim nàng lại đang gõ nhịp tuk-tuk-tuk thật nhanh!
Phải rồi, nàng tự nhìn vào mắt mình
Nhận ra đã chẳng còn sức để tự nhắc nhở bản thân rằng "hãy dừng lại"
Nàng đã yêu mất rồi!

Liệu trái tim nàng có đang lừa dối
Và ngộ nhỡ nàng thôi cô gắng
Để chơi trò chơi trốn tìm với số phận
Rồi thua cuộc và chẳng thể kháng cự!
Mùa xuân cuốn đi...
Những nghĩ suy về chàng...
Trao đi tất cả những gì có trên thế gian này,
Chỉ để được ở bên chàng!
Đó chính là tình yêu!
Nàng đã đầu hàng không kháng cự!
Giằng xé thành hàng trăm mành nhỏ,
Tất cả những kịch bản, tất cả những vai diễn của mình.
Nàng không tự nói "Dừng lại" nữa. KHÔNG THỂ nói.
Run rẩy
Bỏ lại quá khứ những gì giả dối,
Để lại gần một người hơn!

Trong sự tĩnh mịch của màn đêm dưới bầu trời đầy sao
Nàng nhận ra những xúc cảm của mình, tất cả trở nên thật giản đơn, và
Nàng nhận ra rằng mình rất cần chính người ấy, chứ không phải một ai khác
Khẽ kéo nàng về phía mình, ôm ấm nàng như hàng ngàn ngọn lửa
Dưới ánh trăng, chỉ còn 2 người
Không cần câu chữ, họ đang yêu!
Và trong vũ điệu của những chiếc bóng, trong đôi tay đan chặt vào nhau
Nơi lồng ngực nàng chính là thứ âm thanh đó!

Trái tim nàng lại đang gõ nhịp tuk-tuk-tuk rất nhanh!
Phải rồi, nàng đang nghĩ đến người đó
Muốn nói với bản thân mình lắm, rằng "dừng lại đi"
Giấu giếm cảm xúc của mình sau bức tường thành
Nhưng trái tim nàng lại đang gõ nhịp tuk-tuk-tuk thật nhanh!
Phải rồi, nàng tự nhìn vào mắt mình
Nhận ra đã chẳng còn sức để tự nhắc nhở bản thân rằng "hãy dừng lại"
Nàng đã yêu mất rồi!

Dịch bậy! Đề nghị k mang ra ngoài dưới mọi hình thức :-j