Saturday, October 15, 2011

Một đoạn ngắn ngắn trong mớ hỗn độn những thứ gọi là suy nghĩ về anh



Bài hát không liên quan, chẳng qua là Jay cầm máy ảnh...

Em thích nhìn anh cười.
Em sợ những lúc anh u ám. Không phải vì cái sự u ám đó nó làm tổn hại gì đến em, mà vì nó làm chính anh thấy nặng nề. Em muốn làm thứ gì đó cho anh nhưng lại không biết phải làm gì. Em kém cỏi nhỉ?

Dạo này em hay nghĩ là em đã cướp đi quá nhiều thứ của anh. Em cướp mất của anh một người bạn thân, một người anh trai, và bao nhiêu niềm vui. Thế mà em đã cho anh được những gì? Nhìn bóng anh bước đi em cứ nao hết cả người. Em xin lỗi anh.


Em yêu anh
nhiều : )

0 comments:

Post a Comment