Monday, July 4, 2011

Ngày của những giấc ngủ không liền mạch

Sáng nay dậy sớm lên mộ ông. Chuông báo thức kêu mà người cứ như rủn ra, không mở nổi mắt. Dậy rồi vẫn bị chuyện hôm qua ám ảnh.
Lên mộ bà, rồi sang mộ ông. Cun cút đi theo bác. Người cứ đờ đẫn. Không hiểu trong đầu thật ra đang nghĩ gì. Hình như có nghĩ về em.
Lúc đi, lên ô tô ngồi đc một lúc là ngủ lăn lóc. Ngủ không đủ chịu đâu có thấu .__. Cứ tự nghĩ mình giỏi, thật ra cũng chỉ là một người bình thường thôi. Chẳng có ai là có thể không ngủ.

Đứng trước mộ ông, mình cũng không nhớ đã nói những gì với ông nữa. Giờ chỉ có thể nói, mà chẳng thể nghe thấy ông nữa rồi. Đứng giữa trời nắng, rồi nước mắt cứ chảy. Nhìn anh Hà mình thấy bản thân thật kém cỏi và xa cách ông. Có lẽ có chút ghen tỵ ~ Nếu có một mình chắc mình còn đứng lâu nữa. Mộ ông đẹp. Nhưng xung quanh vẫn còn ít người quá. Ông nằm đó có buồn không? Con mới đến đã về thế ông có buồn không?

Chiều về cũng ngủ, ngủ lăn lóc vì mệt. Tối ăn xong chat với em mấy câu, em mệt đi ngủ rồi mình cũng lăn ra ngủ bên phòng mẹ. Một ngày chỉ toàn ngủ là ngủ =)) Ngủ đã mắt luôn rồi chắc đêm nay khỏi ngủ ;___;

Thật ra, nếu thức rồi quanh ra quanh vào cả ngày, mình không nhớ em nhiều bằng một ngày cứ ngủ lăn lóc như thế này. Không lẽ nhớ trong khi ngủ? Ngủ có mơ đâu nhỉ? Mà sao lúc tỉnh dậy thấy cảm giác nhớ nhiều hơn nhiều thế?

0 comments:

Post a Comment