Tôi không còn nhớ đêm qua đã nói những gì nữa rồi. Mà giờ có muốn mở archive ra xem lại cũng không được vì máy kia chưa có cài cho nó save.
Tôi có giống một đứa đi xin chút tình cảm của em không?
Nhưng tôi không cam tâm.
Đêm qua lúc anh PM tôi, tôi đã bật khóc. Anh không biết gì đâu em ạ. Tôi đọc những dòng em viết xong, khi đó chỉ muốn hỏi anh: "Tại sao lại là em?" nhưng cũng tại những dòng đó mà tôi sợ tôi sẽ làm anh đau. Có lẽ sự lạnh nhạt của tôi đã đủ làm đau anh rồi.
Tại sao chúng ta lại vướng vào tất cả những việc này? Không một ai vui vẻ cả...
Tôi không ngờ em đọc kỹ và nhớ đến vậy. Khi viết ra tôi đã không hề mong em đọc được.
Wednesday, June 22, 2011
Mơ hồ
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
0 comments:
Post a Comment