Friday, March 4, 2011

Mệt mỏi


Tôi đang muốn quay lưng lại với tất cả như thế này đấy!

Cái tính tôi mỗi khi đã lên cơn khó chịu là sẵn sàng tỏ thái độ cáu bẳn và tức giận và ghét bỏ những người xung quanh. Từ con bé cùng phòng người Trung Quốc đến cái đứa ở cùng tầng, cho tới những đứa ở tận đẩu tận đâu. Tất cả đều làm tôi khó chịu, khó chịu phát điên! Trong người chỉ thấy một cảm giác là tại sao mình lại muốn chửi bậy đến thế. Muốn chửi vào mặt con cùng phòng là mày phiền quá, con bạn mày cũng phiền quá, CÚT mẹ hết đi! Muốn chửi vào mặt 1 đứa ảo tưởng là: Sao mày NGU thế? Mày thèm giai đến mức HOANG TƯỞNG à? Muốn chửi vào mặt mấy đứa ăn thì lắm mà đóng tiền thì ít rằng: Sao lúc ăn chúng mày không biết NGƯỢNG à? Muốn chửi vào mặt những đứa chẳng biết gì nhưng cứ thích tỏ ra rằng mình là người hiểu biết và giỏi cảm thông là: Chúng mày làm ơn TỈNH ra đi! Muốn tất cả cùng chửi chúng mày là NÃO à? Muốn chửi chính bản thân mình rằng: Mày chả là cái Đ' gì đâu! Mày XẤU TÍNH vãi đ' ra mà còn đòi chửi người khác là xấu tính à? Mày XẤU bỏ mẹ í, tưởng xinh đẹp à?!

Bỗng nhiên mất sạch đam mê.
Bỗng nhiên mất hết niềm tin.
Bỗng nhiên thấy lạnh lẽo cô đơn.
Bỗng nhiên muốn nghe tiếng mẹ: Béo ơi dậy đi! Ngủ gì ngủ lắm thế! Và rồi bừng mở mắt, tôi đang nằm ngay trong phòng mình, trên cái giường bừa bộn ngổn ngang những sách truyện và len và vải.
Bỗng nhiên nước mắt cứ chảy ra vô thức.

Chỉ muốn tắt đèn ngồi co ro một xó bật nhạc thật to và gào lên khóc không cần ai an ủi. Chỉ thế là đủ rồi.




Tôi cô đơn, cô đơn cũng tốt thôi
Lúc này đây, xin đừng tới an ủi hay ôm ấp vỗ về tôi
Hãy để mặc tôi, một mình, cảm nhận nỗi đau không sao chịu thấu này,
Cho tới lúc bản thân mình hóa điên dại
Còn chưa chết đi thì tôi vẫn ổn thôi.
http://www.youtube.com/watch?v=yhDQbh0Y5rU

0 comments:

Post a Comment