Sunday, March 13, 2011

Chuyện trong ngày

(c) on pic

Câu chuyện thứ 1:

"Tao mệt quá, khó chịu quá!" - Cả một ngày tôi không biết đã phải nghe bao nhiêu lần câu nói đó. Con bạn cùng phòng chỉ lải nhải lải nhải câu đó, nghe nhiều đến phát điên.

Tôi vẫn chỉ cười. Cười xong lại cắm mặt vào máy tính. Trong đầu nghĩ không hiểu ở đó ra sao rồi.

"Tâm trạng tao tệ quá! Mày nói đi! Sao tâm trạng mày có thể lúc nào cũng tốt như thế hả Thư?"

Tôi cười.

Tôi im lặng vài giây.

Chỉ đơn giản vì tôi không muốn để không khí trong cái phòng này nó tệ đến mức cùng cực nữa. Vốn nó đã quá tệ với những câu cảm thán kiểu kia rồi.

"Ai bảo thế? Chỉ đơn giản là mày không biết thôi!"

---

Câu chuyện thứ 2:

Mấy bà truyền đạo gõ cửa. Tôi mà biết thì tôi k mở cửa đâu. Nhưng lỡ mở rồi, ok, lịch sự tiếp chuyện ngoài cửa, khỏi mời vào =))

"Công việc thế nào? Em học có tốt không" - Hỏi bằng tiếng Việt lơ lớ.

"Bình thường cả" - Trả lời bằng tiếng Nga lơ lớ =))

"Có gì mới không?" - Tiếng Việt

"Không. Nhưng em đang lo, vì bên Nhật đang động đất." - Tiếng Nga =))

"Không. Đơn giản vì em lo thôi"

Tôi hoàn toàn không thể giải thích nổi lý do vì sao tôi thấy lo. Bản thân tôi cũng không biết nữa thì giải thích thế nào? Tôi chỉ đơn giản là nhìn thấy mà quá sợ hãi và lo lắng thôi. Thì sao? Kỳ lạ lắm à?

Người đó mở cuốn sách (mà tôi đoán đó là) Kinh Thánh ra. Lật vài trang rồi cho tôi xem một đoạn, hoàn toàn không hiểu gì. Cố gắng an ủi tôi rằng đừng lo. Đó là sự xếp đặt của Đức Chúa Trời. Rồi mọi chuyện sẽ qua thôi. Trong đầu tôi chỉ nghĩ: wtf? nếu người nhà bà ở đó liệu bà có còn nói được câu đó hay không? Rồi lại nói rằng mình không hề bất ngờ trước những thảm họa thiên tai đó, vì tất cả đã được Chúa trời sắp đặt. Tôi thật sự thật sự xin lỗi những bạn theo đạo hay là có một niềm tin to lớn vào Đức Chúa trời của các bạn. Nhưng tôi nghe những lời đó tôi thấy đau lắm! Tại sao có thể cư xử với những người cũng là con người như vậy?

---

Câu chuyện thứ 3:

Hãy xem cái này, đây là những gì chúng tôi muốn gửi gắm tới tất cả các bạn.


Click here

0 comments:

Post a Comment