Saturday, May 26, 2012

Anh xấu hổ vì đi cạnh em chứ gì?

Anh mệt. Vâng em biết anh mệt rồi. Anh có biết em đứng 1 mình làm đống thịt đến hàng mấy tiếng đồng hồ, em không trách móc anh cái gì thì thôi, anh làm như một mình anh mệt, còn em thì không?

Anh bảo anh đi, rồi về anh làm cùng với em. Về anh làm gì? Anh bảo anh dọn nhà vệ sinh. Em sang thì anh đang nằm. Thế gọi là làm cùng à?

Mới đang yêu nhau, chưa cưới xin gì, chưa là cái gì anh đã có cái tư tưởng đàn bà là phải làm tất như thế à? Thế nếu mà trời cho cưới nhau thật thì em thành oshin cho anh à?

Anh có tý xót nào cho em không? Em nói cái ngón tay của em nó mất cảm giác, ừ thì là nói quá. Nhưng anh có biết là nó tê cứng cả tiếng đồng hồ không? Anh cười khẩy 1 cái rồi xong thế à?

Em nhạt nhẽo đến cái độ anh phải cười kiểu ấy à? Em có đùa với anh đâu. Em đau thật thì em kêu. Mà anh coi như trò đùa.

Em mệt lắm. Anh đừng nghĩ chỉ có một mình anh mệt. Hôm nay anh quá đáng lắm. Anh nói như mắng em rồi nhìn em như con khỉ lạc ra ngoài đường thế có biết là em tủi thân lắm không? Đừng ép em phải làm người như anh muốn, em muốn là em. Thế thôi.

0 comments:

Post a Comment