Đã nghĩ là mình, sau tất cả những thứ vớ vẩn đang diễn ra nơi đây, cuối cùng cũng tìm đc niềm vui mới, niềm tin mới. Nhưng không.
Có lẽ rồi lại rơi vào cái trạng thái rơi vô định.
Không biết bao nhiêu lần, bản thân đã tự hỏi: Chẳng nhẽ con người trên cuộc đời này khó tin đến thế? Hay chỉ đơn giản là do bản thân mình mà thôi?
Tưởng chừng như có thể tin được, cuối cùng lại mắc phải cái cảm giác lửng lơ lơ lửng.
Vậy cái mà thật ra con người ta phải học là học tin tưởng lẫn nhau hay học cách giả vờ tin nhau để mà sống?
Có lẽ rồi lại rơi vào cái trạng thái rơi vô định.
Không biết bao nhiêu lần, bản thân đã tự hỏi: Chẳng nhẽ con người trên cuộc đời này khó tin đến thế? Hay chỉ đơn giản là do bản thân mình mà thôi?
Tưởng chừng như có thể tin được, cuối cùng lại mắc phải cái cảm giác lửng lơ lơ lửng.
Vậy cái mà thật ra con người ta phải học là học tin tưởng lẫn nhau hay học cách giả vờ tin nhau để mà sống?
0 comments:
Post a Comment