Monday, December 12, 2011

[Không đề]

Không đề vì thật ra chả biết đặt tên cho cái entry này là cái quái gì nữa.
Đau chân, đang tự hỏi có phải bị con gì đốt không, hay là mình đã bị một cái bệnh kỳ cục gì đấy, chẳng hạn như ghẻ :O
Thời tiết khó chịu quá, hơi mệt. Đi xem đồ và chả mua được cái quái gì.
Phải học bài. Lười. Tâm trạng không tốt lắm, đang có chiều hướng xấu đi.

Thỉnh thoảng, à không, thật ra là rất thường xuyên, mình thấy gớm mấy trò lố của mình lắm. Như một con điên thích gây sự chú ý. Nhưng cái lúc làm, mình ít khi suy nghĩ được như thế. Chỉ đến lúc xong rồi mới nhận ra. Hơi muộn, đôi khi là quá muộn.

Anh đang làm cho mình có cảm giác như anh đã quá mệt mỏi khi phải đi cạnh mình.

Sau tất cả quan tâm lo lắng, đến khi mình nhận cái lý do mà anh hỏi về chuyện tại sao mình bỏ đi, thì có vẻ như anh thấy mình lố bịch đến mức hết cả hài hước.
Mà mình không biết lý giải, hay nói đúng ra là mình cũng chẳng hiểu nổi lúc đó nghĩ gì. Bực mình chuyện trong phòng, chưa xuôi cái cơn bực, là anh quay lưng lại. Không phải, không phải cái kiểu đòi hỏi phải nói hết tất cả cho mình nghe. Anh hiểu sai. Nhưng mình có cảm giác cho dù có giải thích thì 1 là anh sẽ thấy nó quá điên rồ, 2 là tự bản thân mình cũng thấy nó như ngụy biện. Đấy là ghen. Không phải ghen với chị Hoa mà là ghen với anh. Vậy thôi. Bởi vậy nên nói ra nó mới điên rồ và giống như ngụy biện và lại còn lố bịch nữa. Những thứ khó mà dùng ngôn từ để diễn đạt cho đúng ý, với cái vốn ngôn ngữ của mình.

Cảm giác của mình là bỗng nhiên anh xa cách, anh mệt mỏi. Mệt mỏi vì em hay vì thi cử hả anh?

0 comments:

Post a Comment